Tôi thừa nhận mình đang bị nghiện trade. Tôi giao dịch tất cả các ngày thị trường mở cửa, kể cả lúc đầu óc mệt mỏi căng thẳng do làm ca đêm về, kể cả lúc tâm trạng bực tức, khó chịu, kể cả những ngày Thứ 6 khi thị trường thường chả có gì ngoài những chuyển động yếu ớt quét SL. Nhưng tôi vẫn cứ “nhìn thấy” setup mỗi khi mở máy tính lên, tôi vào lệnh với niềm hy vọng của những người mua xổ số bằng những TP cho RR siêu khủng để rồi chẳng bao giờ chạm tới.
Tôi đã gặp may. Nhưng càng giao dịch nhiều thì vận may càng cạn dần, và đó là lúc năng lực thực sự của tôi lộ dần. Tôi biết mình đang làm sai. Những lúc như thế này tôi biết mình nên làm gì để hạn chế sai lầm. Nhưng khi đối diện với thị trường tôi lại làm ngược lại. Chứng tỏ tôi đang giao dịch như một kẻ nghiện. Vào lệnh chỉ để thoả mãn cái ảo tưởng về một công việc dễ dàng, về sự thành công dễ dàng.
Nhưng giờ tôi thấy mình gặp may thật sự. Không phải là may mắn khi vào lệnh. Mà nó là may mắn khi mình thất bại mà chưa trắng tay, thất bại đủ để nhận ra trading là một công việc cực khó. Tôi thật sự khâm phục những Trader thành công. Họ thật sự có bản lĩnh.
Hành trình này rồi sẽ đi về đâu? Nếu tôi vẫn là một kẻ nghiện, nó sẽ kết thúc sớm thôi. Nếu tôi cai nghiện được, nếu tôi chịu khó học hỏi, không biết chừng giấc mơ sẽ thành hiện thực.