nhatphuc1234
Active Member
- 74
- 72
1755![]()
Ngay chócKinh nghiệm với tên lươn chúa này, nói SL 55 thì khả năng cao SL 2 lệnh ở 60 65.
Chốt sell limit 65![]()
Ngay chóc![]()
Ngay chóc![]()
Thế tóm cái váy lại là comment xong chưa mà thấy dài thếNói về Tam Quốc thì mình ngày xưa là dạng nghiện truyện Tam Quốc, từ còn học sinh cấp 2 đã cày hết 2 bộ Tam Quốc và Đông Chu Liệt Quốc, sau này còn cày lại vài lần nữa, thích đến mức ko thích xem phim Tam Quốc vì ko chuyển thể được hết cái hay của truyện.
Tuy nhiên khi trưởng thành thì ko còn thích Tam Quốc như ngày xưa nữa, vì lúc đó có hiểu biết và nhìn thấy những cái mặt trái tiêu cực của câu chuyện này.
Thứ 1: Câu chuyện được viết lên từ góc nhìn phiến diện và cực đoan của giai cấp quý tộc Trung Quốc và coi khinh người dân thường. Ví dụ tiêu biểu nhất là vụ giặc khăn vàng nổi loạn và các "anh hùng" đua nhau giết giặc lập công. Sự thật là chẳng có giặc giã nào ở đây hết, họ chỉ là những người dân nghèo bị bóc lột quá mức, nhìn thấy những điều tồi tệ của giới quý tộc khốn nạn của nhà Hán đang suy bại, bị đẩy vào đường cùng nên phải đi làm loạn hi vọng cuộc sống sẽ khác. Nhưng trong truyện hoàn toàn phớt lờ những điều đó, chỉ gán mác "giặc" rồi thỏa sức hô hào mọi người đua nhau giết giặc lập công.
Những "anh hùng" giết giặc khăn vàng thực chất chỉ là 1 lũ lưu manh cơ hội, tranh thủ dịp loạn lạc để tranh công lấy tiếng chứ chả có gì đáng ca ngợi, gọi là anh hùng khi xua quân đi giết những người dân nghèo ko có vũ khí, ko được huấn luyện, lãnh đạo như vậy.
Thứ 2: Truyện còn có 1 góc nhìn vô cùng phiến diện và ấu trĩ giữa các phe phái quý tộc tranh đấu trong Tam Quốc. Cụ thể chúng ta thấy rõ ràng phe Thục được ưu ái, tâng bốc quá lố trong khi thì hạ thấp, bôi xấu các phe phái khác 1 cách thậm tệ, đặc biệt là phe Ngụy.
Lí do là vì dân Trung Quốc họ có 1 niềm tin mặc định rằng vương triều nhà Hán là đại diện cho dân tộc Trung Quốc. Thậm chí đến tận ngày nay dân Trung Quốc vẫn còn gọi họ là người Hán. Sự thật là nhà Hán chỉ là 1 triều đại, ko phải là 1 dân tộc, càng ko đại diện cho toàn thể dân Trung Quốc, thậm chí nhà Hán còn ko phải là những người đã có công thống nhất Trung Quốc mà là nhà Tần.)
Xuất phát từ sự thiên lệch trong tư tưởng ủng hộ nhà Hán 1 cách mù quáng đó chúng ta thấy bộ truyện được xây dựng nên những chi tiết bịa đặt đến mức trơ trẽn, hoang đường.
Tào Tháo là nhân vật kiệt xuất, giỏi mưu mô, biết nắm bắt thời thế, giỏi thu phục lòng người ... nhưng chỉ vì là người lật đổ nhà Hán mà bị bóp méo thành 1 kẻ gian hùng độc ác. Trong khi những kẻ bất tài tầm thường của phe Thục thì được tô vẽ thần thánh hóa như những kẻ thánh nhân, anh hùng kiệt xuất, cụ thể là Khổng Minh, Lưu Bị, Quan Công. Nếu ko phải kết cục nhà Ngụy thắng thì chắc Tào Tháo còn bị dìm thảm hơn nhiều.
Chính sự tô vẽ 1 cách vô lí đó mới khiến phần sau câu chuyện bị diễn biến theo 1 cách thiếu thuyết phục: Nhà Thục binh hùng tướng mạnh, lãnh đạo toàn thần thánh mà cuối cùng càng đánh càng thua, kết lại 1 lời giải thích lãng xẹt: Số Trời đã định.
Rồi những chi tiết vớ va vớ vẩn kiểu như Khổng Minh 3 lần vượt Kì Sơn sắp chiến thắng phe Ngụy thì bỗng nhiên lại dẫn quân quay về vì mấy việc lặt vặt kiểu: ấu chúa nhớ gọi về, thằng hoạn quan ở nhà làm loạn nên cầm quân quay về dẹp loạn, giao Nhai Đình cho Mã Tốc làm mất xong phải quay về ....
Tóm lại 1 mặt thì Tam Quốc vẫn là 1 tác phẩm văn học kinh điển hấp dẫn, nhưng nhìn qua góc độ chính trị, đạo đức, tư tưởng ... thì bộ truyện này có khá nhiều điểm hạn chế.
Đọc Kim dung mới vận dụng đuọc các chiêu pháp vô trading. Ví dụ như LỤC CHỈ CẦM MA, TỊCH TÀ STOPSLOT,..Đọc Tam Quốc Diễn Nghĩa chỉ học cách đối nhân xử thế, cách dụng nhân, nhận diện nhân cách của Trung Quốccòn đọc Kim Dung để tưởng tượng các giai nhân
![]()
truyen Tam Quốc là bối canh để thông qua đó họ thể hiện tư tưởng thời đai. Hoc đuoc gì thi hoc, ghet gi thì ghet. Ban chat tac phẩm được chế biến theo cach xep đặt của tac giả, khác với lịch sử.Nói về Tam Quốc thì mình ngày xưa là dạng nghiện truyện Tam Quốc, từ còn học sinh cấp 2 đã cày hết 2 bộ Tam Quốc và Đông Chu Liệt Quốc, sau này còn cày lại vài lần nữa, thích đến mức ko thích xem phim Tam Quốc vì ko chuyển thể được hết cái hay của truyện.
Tuy nhiên khi trưởng thành thì ko còn thích Tam Quốc như ngày xưa nữa, vì lúc đó có hiểu biết và nhìn thấy những cái mặt trái tiêu cực của câu chuyện này.
Thứ 1: Câu chuyện được viết lên từ góc nhìn phiến diện và cực đoan của giai cấp quý tộc Trung Quốc và coi khinh người dân thường. Ví dụ tiêu biểu nhất là vụ giặc khăn vàng nổi loạn và các "anh hùng" đua nhau giết giặc lập công. Sự thật là chẳng có giặc giã nào ở đây hết, họ chỉ là những người dân nghèo bị bóc lột quá mức, nhìn thấy những điều tồi tệ của giới quý tộc khốn nạn của nhà Hán đang suy bại, bị đẩy vào đường cùng nên phải đi làm loạn hi vọng cuộc sống sẽ khác. Nhưng trong truyện hoàn toàn phớt lờ những điều đó, chỉ gán mác "giặc" rồi thỏa sức hô hào mọi người đua nhau giết giặc lập công.
Những "anh hùng" giết giặc khăn vàng thực chất chỉ là 1 lũ lưu manh cơ hội, tranh thủ dịp loạn lạc để tranh công lấy tiếng chứ chả có gì đáng ca ngợi, gọi là anh hùng khi xua quân đi giết những người dân nghèo ko có vũ khí, ko được huấn luyện, lãnh đạo như vậy.
Thứ 2: Truyện còn có 1 góc nhìn vô cùng phiến diện và ấu trĩ giữa các phe phái quý tộc tranh đấu trong Tam Quốc. Cụ thể chúng ta thấy rõ ràng phe Thục được ưu ái, tâng bốc quá lố trong khi thì hạ thấp, bôi xấu các phe phái khác 1 cách thậm tệ, đặc biệt là phe Ngụy.
Lí do là vì dân Trung Quốc họ có 1 niềm tin mặc định rằng vương triều nhà Hán là đại diện cho dân tộc Trung Quốc. Thậm chí đến tận ngày nay dân Trung Quốc vẫn còn gọi họ là người Hán. Sự thật là nhà Hán chỉ là 1 triều đại, ko phải là 1 dân tộc, càng ko đại diện cho toàn thể dân Trung Quốc, thậm chí nhà Hán còn ko phải là những người đã có công thống nhất Trung Quốc mà là nhà Tần.)
Xuất phát từ sự thiên lệch trong tư tưởng ủng hộ nhà Hán 1 cách mù quáng đó chúng ta thấy bộ truyện được xây dựng nên những chi tiết bịa đặt đến mức trơ trẽn, hoang đường.
Tào Tháo là nhân vật kiệt xuất, giỏi mưu mô, biết nắm bắt thời thế, giỏi thu phục lòng người ... nhưng chỉ vì là người lật đổ nhà Hán mà bị bóp méo thành 1 kẻ gian hùng độc ác. Trong khi những kẻ bất tài tầm thường của phe Thục thì được tô vẽ thần thánh hóa như những kẻ thánh nhân, anh hùng kiệt xuất, cụ thể là Khổng Minh, Lưu Bị, Quan Công. Nếu ko phải kết cục nhà Ngụy thắng thì chắc Tào Tháo còn bị dìm thảm hơn nhiều.
Chính sự tô vẽ 1 cách vô lí đó mới khiến phần sau câu chuyện bị diễn biến theo 1 cách thiếu thuyết phục: Nhà Thục binh hùng tướng mạnh, lãnh đạo toàn thần thánh mà cuối cùng càng đánh càng thua, kết lại 1 lời giải thích lãng xẹt: Số Trời đã định.
Rồi những chi tiết vớ va vớ vẩn kiểu như Khổng Minh 3 lần vượt Kì Sơn sắp chiến thắng phe Ngụy thì bỗng nhiên lại dẫn quân quay về vì mấy việc lặt vặt kiểu: ấu chúa nhớ gọi về, thằng hoạn quan ở nhà làm loạn nên cầm quân quay về dẹp loạn, giao Nhai Đình cho Mã Tốc làm mất xong phải quay về ....
Tóm lại 1 mặt thì Tam Quốc vẫn là 1 tác phẩm văn học kinh điển hấp dẫn, nhưng nhìn qua góc độ chính trị, đạo đức, tư tưởng ... thì bộ truyện này có khá nhiều điểm hạn chế.
ĐI 5 VỀ 3. ĐI 10 VỀ 6
U/J thì đúng hướng rùi bác... Còn vàng thì em mới vào lúc nãy cũng mới dời SL xong
Ông fò rếch vờ nờ định chuyển nghề sang làm phê bình văn học hửNói về Tam Quốc thì mình ngày xưa là dạng nghiện truyện Tam Quốc, từ còn học sinh cấp 2 đã cày hết 2 bộ Tam Quốc và Đông Chu Liệt Quốc, sau này còn cày lại vài lần nữa, thích đến mức ko thích xem phim Tam Quốc vì ko chuyển thể được hết cái hay của truyện.
Tuy nhiên khi trưởng thành thì ko còn thích Tam Quốc như ngày xưa nữa, vì lúc đó có hiểu biết và nhìn thấy những cái mặt trái tiêu cực của câu chuyện này.
Thứ 1: Câu chuyện được viết lên từ góc nhìn phiến diện và cực đoan của giai cấp quý tộc Trung Quốc và coi khinh người dân thường. Ví dụ tiêu biểu nhất là vụ giặc khăn vàng nổi loạn và các "anh hùng" đua nhau giết giặc lập công. Sự thật là chẳng có giặc giã nào ở đây hết, họ chỉ là những người dân nghèo bị bóc lột quá mức, nhìn thấy những điều tồi tệ của giới quý tộc khốn nạn của nhà Hán đang suy bại, bị đẩy vào đường cùng nên phải đi làm loạn hi vọng cuộc sống sẽ khác. Nhưng trong truyện hoàn toàn phớt lờ những điều đó, chỉ gán mác "giặc" rồi thỏa sức hô hào mọi người đua nhau giết giặc lập công.
Những "anh hùng" giết giặc khăn vàng thực chất chỉ là 1 lũ lưu manh cơ hội, tranh thủ dịp loạn lạc để tranh công lấy tiếng chứ chả có gì đáng ca ngợi, gọi là anh hùng khi xua quân đi giết những người dân nghèo ko có vũ khí, ko được huấn luyện, lãnh đạo như vậy.
Thứ 2: Truyện còn có 1 góc nhìn vô cùng phiến diện và ấu trĩ giữa các phe phái quý tộc tranh đấu trong Tam Quốc. Cụ thể chúng ta thấy rõ ràng phe Thục được ưu ái, tâng bốc quá lố trong khi thì hạ thấp, bôi xấu các phe phái khác 1 cách thậm tệ, đặc biệt là phe Ngụy.
Lí do là vì dân Trung Quốc họ có 1 niềm tin mặc định rằng vương triều nhà Hán là đại diện cho dân tộc Trung Quốc. Thậm chí đến tận ngày nay dân Trung Quốc vẫn còn gọi họ là người Hán. Sự thật là nhà Hán chỉ là 1 triều đại, ko phải là 1 dân tộc, càng ko đại diện cho toàn thể dân Trung Quốc, thậm chí nhà Hán còn ko phải là những người đã có công thống nhất Trung Quốc mà là nhà Tần.)
Xuất phát từ sự thiên lệch trong tư tưởng ủng hộ nhà Hán 1 cách mù quáng đó chúng ta thấy bộ truyện được xây dựng nên những chi tiết bịa đặt đến mức trơ trẽn, hoang đường.
Tào Tháo là nhân vật kiệt xuất, giỏi mưu mô, biết nắm bắt thời thế, giỏi thu phục lòng người ... nhưng chỉ vì là người lật đổ nhà Hán mà bị bóp méo thành 1 kẻ gian hùng độc ác. Trong khi những kẻ bất tài tầm thường của phe Thục thì được tô vẽ thần thánh hóa như những kẻ thánh nhân, anh hùng kiệt xuất, cụ thể là Khổng Minh, Lưu Bị, Quan Công. Nếu ko phải kết cục nhà Ngụy thắng thì chắc Tào Tháo còn bị dìm thảm hơn nhiều.
Chính sự tô vẽ 1 cách vô lí đó mới khiến phần sau câu chuyện bị diễn biến theo 1 cách thiếu thuyết phục: Nhà Thục binh hùng tướng mạnh, lãnh đạo toàn thần thánh mà cuối cùng càng đánh càng thua, kết lại 1 lời giải thích lãng xẹt: Số Trời đã định.
Rồi những chi tiết vớ va vớ vẩn kiểu như Khổng Minh 3 lần vượt Kì Sơn sắp chiến thắng phe Ngụy thì bỗng nhiên lại dẫn quân quay về vì mấy việc lặt vặt kiểu: ấu chúa nhớ gọi về, thằng hoạn quan ở nhà làm loạn nên cầm quân quay về dẹp loạn, giao Nhai Đình cho Mã Tốc làm mất xong phải quay về ....
Tóm lại 1 mặt thì Tam Quốc vẫn là 1 tác phẩm văn học kinh điển hấp dẫn, nhưng nhìn qua góc độ chính trị, đạo đức, tư tưởng ... thì bộ truyện này có khá nhiều điểm hạn chế.
Sell đêU/J thì đúng hướng rùi bác... Còn vàng thì em mới vào lúc nãy cũng mới dời SL xong![]()
Thui kệ bác ui... Ngược trend lại sặc tiếtSell đê
Cụ fo rết vê nờ ngâm cứu lịch sử ghê quá.. cơ mà vẫn chưa thấy có bài nào phân tích lịch sử châu âu......Ông fò rếch vờ nờ định chuyển nghề sang làm phê bình văn học hử
Đọc còm măng của ông hay như đọc truyện ấy![]()
Sell vàng chưa , về 40-45Mía kèo ngon thế không theo, cmn![]()
Này thì show... bây giờ nó lên 1789 nèU/J thì đúng hướng rùi bác... Còn vàng thì em mới vào lúc nãy cũng mới dời SL xong![]()
Đang buồn đây huynh... Mé... Về quét lệnh em cái bay lên chắc đêm nay khó ngủNày thì show... bây giờ nó lên 1789 nè
We get it, advertisements are annoying!
Sure, ad-blocking software does a great job at blocking ads, but it also blocks useful features of our website. For the best site experience please disable your AdBlocker.
Tất cả nội dung trên website này đều vì mục đích cung cấp thông tin và không phải lời khuyên đầu tư.
Tại Việt Nam, giao dịch CFD forex có các rủi ro nhất định, trong đó bao gồm rủi ro về pháp lý. Độc giả nên tìm hiểu kỹ trước khi đưa ra quyết định tham gia.