Ra sản phẩm thì đơn giản quá bác à. Trade kiếm cơm không phải là mục tiêu của tôi. Cái sản phẩm đó có thể tin cậy được để vận hành lâu dài, tự động, và ổn định được hay không mới quan trọng. Nó phải trade bằng trí tuệ của tôi, đạt được hiệu suất tốt hơn chính tôi và phải tốt hơn rất nhiều lần. Sau đó, tôi có thể để cho nó làm việc thay tôi, và tôi chỉ cần quản lý vấn đề điện nước, mạng internet cho nó thôi.
AI = Artificial Intelligence = Artificial(Nhân tạo) + Intelligence(Trí tuệ)
AI nó chỉ là một công nghệ, và công nghệ chỉ là một công cụ mà thôi. Công cụ thì chỉ có chức năng hỗ trợ. Cái core ở đây vẫn là phần trí tuệ, nghĩa là phần tư duy, không liên quan gì tới công nghệ. Mà phần Trí tuệ này, nó chiếm tới 99% giá trị của hệ thống.
Tôi sử dụng DRL để xây dựng hệ thống, bởi vì nó cho phép tôi mô tả một thế giới (Environment) mà ở đó, tôi là một trade non xanh có thể thực hiện tất cả các loại lệnh giao dịch, thu lấy tất cả mọi loại kết quả có thể có. Rồi sử dụng tất cả các phương pháp thống kê xác suất, để tìm ra cái trade nào trong thời điểm nào thì cho lợi ích tiềm năng lớn nhất.
Như vậy, bản chất ở đây nằm ở cách mà tôi mô tả thế giới đó như thế nào. Có đủ khách quan, khái quát, sát thực hay không. Và hệ thống chỉ làm việc dựa treen cách đánh giá và nhìn nhận những mô tả này. Vì thế, nếu tôi đã trade tay ăn được tiền, thì tôi hoàn toàn có thể xây hệ thống để nó kiếm tiền như thế, và kiếm ra nhiều tiền hơn.
Cuối cùng, nếu tôi tin nó, thì tôi sẽ sử dụng gợi ý của nó làm quyết định của mình. Nếu không tin, thì hệ thống có thế nào cũng bỏ đi. Bản chất của DRL hay ở chỗ, khi bạn tìm cách để dạy cho nó hiểu vấn đề, thì chính bạn đã phải trở thành master của vấn đề đó rồi.